Trang thơ



KHOẢNG TRỐNG NÀO CHO CON?




(Cảm hứng khi viếng Thánh Thể)

Nhìn con Chúa nát thây chiều hôm ấy
Con hỏi lòng sao còn lắm đam mê?
Ađam xưa tội lỗi thật ê chề
Chúa thương tình ban con Ngài xuống thế.

Nhân loại hỡi sao ngươi còn từ chối,
Chẳng đoái hoài ân phúc bởi Trời cao?
Mưa ân thiêng hồng phúc suối dạt dao,
Tuôn đổ mãi mà sao còn cứng cõi?
Hãy mở lòng cho tỏa ngát hương kinh.
Cho Con Chúa được ngỏ chút tâm tình:

“Đến với Ta bằng tình yêu chân chính,

Chớ dối lừa với Đấng là Tình Yêu”

“Nhưng tim con đã chật kín hết rồi,

Nào là Lá, nào là Hoa trần thế…

Con đợi mùa để sinh trái đơm hoa

Chúa cứ đợi biết đâu còn khoảng trống!”


“ Ừ, Ta đợi,Ta cố tìm khoảng trống

Len lõi vào sâu thẳm cõi lòng ngươi.

Nhưng tim ngươi không được khép kín hoài

Để Ta đến khát khao Ta mòn mỏi”.

Rồi khoảng trống cứ ngày ngày lan tỏa
Khắp con người khắp cả nỗi đam mê
Là Hoa-Lá của thế trần bao nỗi
Chúa chiếm rồi dẫu mệt mỏi vẫn vui.

Chiến công Chúa là tim con nhừ nát
Đã dập vùi dưới Hoa-Lá trần gian.
Chúa chiếm lại nâng niu ngài rửa sạch
Ấp vào lòng Ngài sẽ vá từng đêm.

Trước nhan Chúa mỗi tối con lại về
Để rửa sạch những vết nhơ trần thế.
Bên Thánh Thể là là khoảng dành cho Chúa
Chiếm hồn con đã héo úa một thời.
Jos. Thiện Duy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.